Tình yêu là định mệnh
Truyện ngắn Tình yêu là định mệnh
Đôi lúc ngồi một mình em nghe lại những bản nhạc cũ, những bản nhạc mà từ rất lâu rồi nó đã trở thành dĩ vãng, thành quá khứ buồn. Từ sâu trong trái tim em, một nỗi nhớ hay một nỗi đau, và điều đó đã không còn quan trọng nữa. Yêu xa – Bao nhiêu người có thể làm được hả anh? Nhất là với một cô gái như em, trước khi quen anh, em đã từng là một người vô tư, vô tư đến mức mà đôi khi em tự cười chính mình.
22 tuổi, em thậm chí không thể nấu cho chính mình một bữa cơm thịnh soạn. Em trẻ con ngoài sức tưởng tượng của những người khác, đơn giản vì họ không hiểu gì về em, về cuộc sống của em, cuộc sống với biết bao nỗi buồn, nỗi đau và cả sự sợ hãi nữa, một cuộc sống không hề như em mong muốn. Đã có những lúc em tuyệt vọng, tuyệt vọng đến mức em chẳng muốn mình tồn tại. Là một con người ai cũng có những điểm yếu, và điểm yếu của em là quá tin tưởng, tin tưởng quá nhiều vào những thứ xung quanh, để rồi khi những thứ em tin tưởng ấy sụp đổ thì em cũng sụp đổ theo, như một cái lâu đài được xây bằng cát, một ít nước, một cơn gió nhẹ, thậm chí là những tia nắng sớm mai cũng có thể làm em tan chảy. Đằng sau một cô gái hay cười, mạnh mẽ, luôn là một trái tim yếu đuối anh à. Có người từng nói như thế, và đó không phải điều vô lí đúng không anh?
Có những thứ vụt qua cuộc sống của em quá nhanh, nhanh đến mức em chưa kịp cảm nhận về nó. Cuộc sống luôn như thế, mọi việc xảy ra luôn như thế, đơn giản vì cuộc sống sẽ không thay đổi, nhưng cách suy nghĩ, cách nhìn nhận của con người về cuộc sống có thể thay đổi, và em nhận ra điều đó khi em gặp anh.
Em trở lại là cô gái hay cười, vô tư đúng nghĩa khi em có anh bên cạnh. Anh đến bên em thật bất ngờ, như một định mệnh phải không anh? Và em luôn cảm ơn số phận vì ðiều đó. Yêu nhau hai năm, anh quyết định đi nước ngoài, để lại cho em một nỗi nhớ và một lời hứa nhất định quay về, em luôn tin anh, vì anh ðã hứa sẽ quay về nên em sẽ đợi. Đợi cho đến khi anh về, cho đến khi được khoác trên mình chiếc váy cưới mà tự tay anh chọn, anh nhé!
Cuộc sống của em là có anh bên cạnh, là được anh quan tâm mỗi ngày, thế nên khi phải xa anh em thấy mình vô dụng lắm. Nhưng anh à, vì tình yêu em nhất định sẽ làm được, sẽ chờ đợi, sẽ sống thật mạnh mẽ như loài hoa sương rồng mà em thích. Em đã luôn nhõng nhẽo với anh rằng anh chẳng lãng mạn, chẳng tạo được bất ngờ cho em, nhưng anh có biết rằng, ngày anh đến bên em đã mãi mãi là món quà quý giá và bất ngờ nhất trong đời em rồi. Anh biết không, phải xa anh đã là nỗi sợ hãi lớn nhất của em rồi, nhưng đôi khi em buồn, em khóc chẳng phải vì em hay khóc đâu mà bởi vì trái tim em xót xa lắm, xót khi thấy anh ốm, xót khi thấy thời tiết thay đổi làm anh đau lưng hay đôi khi chỉ vì một cơn gió nhẹ làm anh ho…những điều ấy đều làm em đau trong lòng lắm, bởi vì em chẳng thể đến bên anh, chẳng thể chăm sóc cho anh được. Điều duy nhất em có thể làm đó là sống thật mạnh mẽ và thật ngoan như lời anh nói, để dù cho đôi khi em chẳng thể ở bên anh khi anh cần, nhưng ít nhất em cũng là động lực, là niềm tin để anh vượt qua chặng đường khó khăn phía trước.
Anh à, sẽ chẳng dễ dàng khi tìm được nhau ở cái thế giới có bộn bề những toan tính thế này đâu, vậy thì mình đã may mắn hơn cả nghìn những đôi trai gái ngoài kia khi họ chẳng thể tìm đúng một nửa của mình, vậy thì thay vì yêu nhau một cách vô thức, chúng ta hãy luôn trân trọng tình yêu này. Hãy sống hết mình cho nó anh nhé, sống chậm thôi, và khi trở về hãy hôn em thật lâu anh nhé. Hãy hứa sẽ mãi mãi là một nửa của đời em anh nhé, em luôn yêu anh hơn tất cả những gì em có…
>>>>>
Sẽ chẳng dễ dàng khi tìm được nhau ở cái thế giới có bộn bề những toan tính thế này đâu
Xem tiếp:Tình yêu là định mệnh